赋 fù 荔 lì 支 zhī 根 gēn - - 谢 xiè 肇 zhào 浙 zhè
仙 xiān 种 zhǒng 应 yìng 从 cóng 阆 làng 苑 yuàn 传 chuán , , 孤 gū 根 gēn 百 bǎi 尺 chǐ 老 lǎo 龙 lóng 眠 mián 。 。
红 hóng 云 yún 低 dī 映 yìng 轮 lún 囷 qūn 石 shí , , 绝 jué 壁 bì 深 shēn 蟠 pán 瘴 zhàng 疠 lì 烟 yān 。 。
唐 táng 骑 qí 未 wèi 能 néng 驰 chí 绣 xiù 岭 lǐng , , 汉 hàn 宫 gōng 应 yīng 得 de 傍 bàng 甘 gān 泉 quán 。 。
春 chūn 风 fēng 容 róng 易 yì 朱 zhū 颜 yán 换 huàn , , 阅 yuè 尽 jǐn 枝 zhī 头 tóu 几 jǐ 岁 suì 年 nián 。 。
赋荔支根。明代。谢肇浙。仙种应从阆苑传,孤根百尺老龙眠。 红云低映轮囷石,绝壁深蟠瘴疠烟。 唐骑未能驰绣岭,汉宫应得傍甘泉。 春风容易朱颜换,阅尽枝头几岁年。