泰 tài 山 shān 其 qí 二 èr - - 谢 xiè 肇 zhào 浙 zhè
叠 dié 嶂 zhàng 飞 fēi 梯 tī 断 duàn 复 fù 连 lián , , 晓 xiǎo 烟 yān 寒 hán 叶 yè 转 zhuǎn 堪 kān 怜 lián 。 。
龙 lóng 湫 qiū 半 bàn 向 xiàng 苍 cāng 藤 téng 泻 xiè , , 鸟 niǎo 道 dào 翻 fān 从 cóng 碧 bì 落 luò 悬 xuán 。 。
败 bài 碣 jié 莓 méi 苔 tái 馀 yú 汉 hàn 字 zì , , 孤 gū 松 sōng 风 fēng 雨 yǔ 自 zì 秦 qín 年 nián 。 。
寻 xún 真 zhēn 不 bù 觉 jué 仙 xiān 源 yuán 远 yuǎn , , 觅 mì 得 dé 丹 dān 丘 qiū 息 xī 万 wàn 缘 yuán 。 。
泰山 其二。明代。谢肇浙。叠嶂飞梯断复连,晓烟寒叶转堪怜。 龙湫半向苍藤泻,鸟道翻从碧落悬。 败碣莓苔馀汉字,孤松风雨自秦年。 寻真不觉仙源远,觅得丹丘息万缘。