登 dēng 江 jiāng 心 xīn 寺 sì - - 怀 huái 让 ràng
古 gǔ 刹 chà 中 zhōng 流 liú 见 jiàn , , 孤 gū 高 gāo 绝 jué 世 shì 氛 fēn 。 。
谈 tán 经 jīng 聚 jù 螺 luó 女 nǚ , , 鸣 míng 磬 qìng 起 qǐ 龙 lóng 君 jūn 。 。
江 jiāng 阔 kuò 涵 hán 青 qīng 汉 hàn , , 窗 chuāng 虚 xū 度 dù 白 bái 云 yún 。 。
更 gèng 看 kàn 双 shuāng 树 shù 外 wài , , 花 huā 雨 yǔ 乱 luàn 缤 bīn 纷 fēn 。 。
登江心寺。明代。怀让。古刹中流见,孤高绝世氛。 谈经聚螺女,鸣磬起龙君。 江阔涵青汉,窗虚度白云。 更看双树外,花雨乱缤纷。