登 dēng 清 qīng 凉 liáng 山 shān 和 hé 前 qián 韵 yùn 其 qí 二 èr - - 释 shì 觉 jué 同 tóng
天 tiān 连 lián 紫 zǐ 府 fǔ 耸 sǒng 层 céng 台 tái , , 下 xià 控 kòng 南 nán 溟 míng 一 yī 镜 jìng 开 kāi 。 。
行 xíng 绕 rào 羊 yáng 肠 cháng 通 tōng 绝 jué 顶 dǐng , , 笑 xiào 看 kàn 虎 hǔ 迹 jī 印 yìn 新 xīn 苔 tái 。 。
毫 háo 光 guāng 每 měi 自 zì 空 kōng 中 zhōng 现 xiàn , , 雷 léi 雨 yǔ 翻 fān 从 cóng 涧 jiàn 底 dǐ 来 lái 。 。
追 zhuī 想 xiǎng 玉 yù 堂 táng 隹 zhuī 句 jù 在 zài , , 临 lín 风 fēng 属 shǔ 和 hé 独 dú 徘 pái 徊 huái 。 。
登清凉山和前韵 其二。明代。释觉同。天连紫府耸层台,下控南溟一镜开。 行绕羊肠通绝顶,笑看虎迹印新苔。 毫光每自空中现,雷雨翻从涧底来。 追想玉堂隹句在,临风属和独徘徊。