梅 méi 咏 yǒng - - 释 shì 宗 zōng 泐 lè
天 tiān 寒 hán 清 qīng 涧 jiàn 阿 ā , , 贞 zhēn 姿 zī 照 zhào 冰 bīng 雪 xuě 。 。
幽 yōu 赏 shǎng 众 zhòng 莫 mò 同 tóng , , 孤 gū 芳 fāng 为 wèi 谁 shuí 发 fā 。 。
东 dōng 园 yuán 桃 táo 李 lǐ 春 chūn , , 箫 xiāo 鼓 gǔ 夕 xī 犹 yóu 咽 yàn 。 。
君 jūn 子 zǐ 天 tiān 一 yī 涯 yá , , 微 wēi 香 xiāng 坐 zuò 消 xiāo 歇 xiē 。 。
梅咏。明代。释宗泐。天寒清涧阿,贞姿照冰雪。 幽赏众莫同,孤芳为谁发。 东园桃李春,箫鼓夕犹咽。 君子天一涯,微香坐消歇。