清 qīng 溪 xī 渡 dù - - 顾 gù 起 qǐ 纶 lún
清 qīng 溪 xī 雨 yǔ 后 hòu 碧 bì 山 shān 明 míng , , 渡 dù 口 kǒu 泠 líng 泠 líng 绝 jué 涧 jiàn 声 shēng 。 。
谷 gǔ 鸟 niǎo 怯 qiè 啼 tí 如 rú 汉 hàn 语 yǔ , , 岭 lǐng 梅 méi 零 líng 落 luò 故 gù 园 yuán 情 qíng 。 。
沅 yuán 陵 líng 客 kè 过 guò 无 wú 寒 hán 雁 yàn , , 楚 chǔ 国 guó 春 chūn 来 lái 几 jǐ 日 rì 晴 qíng 。 。
万 wàn 壑 hè 千 qiān 溪 xī 烟 yān 瘴 zhàng 里 lǐ , , 明 míng 朝 cháo 何 hé 事 shì 向 xiàng 南 nán 征 zhēng 。 。
清溪渡。明代。顾起纶。清溪雨后碧山明,渡口泠泠绝涧声。 谷鸟怯啼如汉语,岭梅零落故园情。 沅陵客过无寒雁,楚国春来几日晴。 万壑千溪烟瘴里,明朝何事向南征。