竹 zhú 间 jiān 听 tīng 反 fǎn 舌 shé 鸟 niǎo - - 慧 huì 秀 xiù
细 xì 霭 ǎi 轻 qīng 岚 lán 散 sàn 竹 zhú 林 lín , , 支 zhī 颐 yí 小 xiǎo 坐 zuò 听 tīng 晨 chén 禽 qín 。 。
未 wèi 蒸 zhēng 花 huā 气 qì 机 jī 偏 piān 涩 sè , , 乍 zhà 写 xiě 春 chūn 声 shēng 意 yì 独 dú 深 shēn 。 。
缓 huǎn 引 yǐn 易 yì 调 diào 多 duō 种 zhǒng 舌 shé , , 琐 suǒ 言 yán 难 nán 竟 jìng 一 yī 生 shēng 心 xīn 。 。
何 hé 如 rú 隐 yǐn 忍 rěn 过 guò 残 cán 腊 là , , 末 mò 路 lù 风 fēng 烟 yān 恐 kǒng 不 bù 禁 jīn 。 。
竹间听反舌鸟。明代。慧秀。细霭轻岚散竹林,支颐小坐听晨禽。 未蒸花气机偏涩,乍写春声意独深。 缓引易调多种舌,琐言难竟一生心。 何如隐忍过残腊,末路风烟恐不禁。