晚 wǎn 登 dēng 锡 xī 山 shān 次 cì 陈 chén 逊 xùn 其 qí 韵 yùn - - 丁 dīng 清 qīng 度 dù
秋 qiū 高 gāo 风 fēng 力 lì 劲 jìn , , 乘 chéng 醉 zuì 上 shàng 山 shān 巅 diān 。 。
塔 tǎ 影 yǐng 沉 chén 幽 yōu 涧 jiàn , , 松 sōng 声 shēng 落 luò 惠 huì 泉 quán 。 。
白 bái 头 tóu 僧 sēng 面 miàn 壁 bì , , 黄 huáng 叶 yè 树 shù 参 cān 天 tiān 。 。
客 kè 散 sàn 喧 xuān 归 guī 鸟 niǎo , , 层 céng 城 chéng 起 qǐ 暮 mù 烟 yān 。 。
晚登锡山次陈逊其韵。清代。丁清度。秋高风力劲,乘醉上山巅。 塔影沉幽涧,松声落惠泉。 白头僧面壁,黄叶树参天。 客散喧归鸟,层城起暮烟。