夕 xī 次 cì 淮 huái 口 kǒu - - 马 mǎ 戴 dài
天 tiān 涯 yá 秋 qiū 光 guāng 尽 jǐn , , 木 mù 末 mò 群 qún 鸟 niǎo 还 hái 。 。
夜 yè 久 jiǔ 游 yóu 子 zǐ 息 xī , , 月 yuè 明 míng 岐 qí 路 lù 闲 xián 。 。
风 fēng 生 shēng 淮 huái 水 shuǐ 上 shàng , , 帆 fān 落 luò 楚 chǔ 云 yún 间 jiān 。 。
此 cǐ 意 yì 竟 jìng 谁 shuí 见 jiàn , , 行 xíng 行 xíng 非 fēi 故 gù 关 guān 。 。
夕次淮口。唐代。马戴。天涯秋光尽,木末群鸟还。 夜久游子息,月明岐路闲。 风生淮水上,帆落楚云间。 此意竟谁见,行行非故关。