阶 jiē - - 陆 lù 畅 chàng
甃 zhòu 玉 yù 编 biān 金 jīn 次 cì 第 dì 平 píng , , 花 huā 纹 wén 隐 yǐn 起 qǐ 踏 tà 无 wú 声 shēng 。 。
几 jǐ 重 zhòng 便 biàn 上 shàng 华 huá 堂 táng 里 lǐ , , 得 dé 见 jiàn 天 tiān 人 rén 吹 chuī 凤 fèng 笙 shēng 。 。
阶。唐代。陆畅。甃玉编金次第平,花纹隐起踏无声。 几重便上华堂里,得见天人吹凤笙。