春 chūn 晴 qíng 曲 qū - - 王 wáng 晋 jìn
云 yún 暖 nuǎn 烟 yān 霏 fēi 昼 zhòu 欲 yù 长 zhǎng , , 古 gǔ 树 shù 开 kāi 叶 yè 如 rú 花 huā 香 xiāng 。 。
老 lǎo 鸦 yā 啼 tí 枝 zhī 小 xiǎo 燕 yàn 舞 wǔ , , 日 rì 丝 sī 繁 fán 散 sàn 珠 zhū 帘 lián 光 guāng 。 。
秦 qín 娥 é 卫 wèi 鬓 bìn 新 xīn 妆 zhuāng 罢 bà , , 凤 fèng 緤 xiè 鸾 luán 綦 qí 谁 shuí 匹 pǐ 亚 yà 。 。
春 chūn 风 fēng 扑 pū 面 miàn 恼 nǎo 娇 jiāo 慵 yōng , , 归 guī 来 lái 斜 xié 倚 yǐ 樱 yīng 桃 táo 下 xià 。 。
春晴曲。清代。王晋。云暖烟霏昼欲长,古树开叶如花香。 老鸦啼枝小燕舞,日丝繁散珠帘光。 秦娥卫鬓新妆罢,凤緤鸾綦谁匹亚。 春风扑面恼娇慵,归来斜倚樱桃下。