宿 sù 山 shān 寺 sì 偶 ǒu 题 tí - - 王 wáng 松 sōng
寒 hán 恋 liàn 重 zhòng 衾 qīn 睡 shuì 起 qǐ 迟 chí , , 梦 mèng 中 zhōng 啼 tí 笑 xiào 似 shì 儿 ér 时 shí 。 。
天 tiān 心 xīn 颠 diān 倒 dǎo 愁 chóu 无 wú 益 yì , , 人 rén 事 shì 萧 xiāo 条 tiáo 酒 jiǔ 莫 mò 辞 cí ! !
自 zì 别 bié 王 wáng 城 chéng 惟 wéi 种 zhòng 菜 cài , , 偶 ǒu 来 lái 佛 fó 寺 sì 为 wèi 寻 xún 诗 shī 。 。
如 rú 今 jīn 休 xiū 听 tīng 长 cháng 安 ān 事 shì , , 除 chú 却 què 云 yún 山 shān 总 zǒng 不 bù 思 sī 。 。
宿山寺偶题。清代。王松。寒恋重衾睡起迟,梦中啼笑似儿时。 天心颠倒愁无益,人事萧条酒莫辞! 自别王城惟种菜,偶来佛寺为寻诗。 如今休听长安事,除却云山总不思。