春 chūn 风 fēng 扇 shàn 微 wēi 和 hé - - 张 zhāng 汇 huì
木 mù 德 dé 生 shēng 和 hé 气 qì , , 微 wēi 微 wēi 入 rù 曙 shǔ 风 fēng 。 。
暗 àn 催 cuī 南 nán 向 xiàng 叶 yè , , 渐 jiàn 翥 zhù 北 běi 归 guī 鸿 hóng 。 。
澹 dàn 荡 dàng 侵 qīn 冰 bīng 谷 gǔ , , 悠 yōu 扬 yáng 转 zhuǎn 蕙 huì 丛 cóng 。 。
拂 fú 尘 chén 回 huí 广 guǎng 路 lù , , 泛 fàn 籁 lài 过 guò 遥 yáo 空 kōng 。 。
暖 nuǎn 上 shàng 烟 yān 光 guāng 际 jì , , 云 yún 移 yí 律 lǜ 侯 hóu 中 zhōng 。 。
扶 fú 摇 yáo 如 rú 可 kě 借 jiè , , 从 cóng 此 cǐ 戾 lì 苍 cāng 穹 qióng 。 。
春风扇微和。唐代。张汇。木德生和气,微微入曙风。 暗催南向叶,渐翥北归鸿。 澹荡侵冰谷,悠扬转蕙丛。 拂尘回广路,泛籁过遥空。 暖上烟光际,云移律侯中。 扶摇如可借,从此戾苍穹。