履 lǚ 春 chūn 冰 bīng - - 张 zhāng 萧 xiāo 远 yuǎn
一 yī 步 bù 一 yī 愁 chóu 新 xīn , , 轻 qīng 轻 qīng 恐 kǒng 陷 xiàn 人 rén 。 。
薄 báo 光 guāng 全 quán 透 tòu 日 rì , , 残 cán 影 yǐng 半 bàn 销 xiāo 春 chūn 。 。
蝉 chán 想 xiǎng 行 xíng 时 shí 翼 yì , , 鱼 yú 惊 jīng 踏 tà 处 chù 鳞 lín 。 。
底 dǐ 虚 xū 难 nán 驻 zhù 足 zú , , 岸 àn 阔 kuò 怯 qiè 回 huí 身 shēn 。 。
岂 qǐ 暇 xiá 踟 chí 蹰 chú 久 jiǔ , , 宁 níng 辞 cí 顾 gù 盼 pàn 频 pín 。 。
愿 yuàn 将 jiāng 兢 jīng 慎 shèn 意 yì , , 从 cóng 此 cǐ 赴 fù 通 tōng 津 jīn 。 。
履春冰。唐代。张萧远。一步一愁新,轻轻恐陷人。 薄光全透日,残影半销春。 蝉想行时翼,鱼惊踏处鳞。 底虚难驻足,岸阔怯回身。 岂暇踟蹰久,宁辞顾盼频。 愿将兢慎意,从此赴通津。