春 chūn 冰 bīng - - 弘 hóng 历 lì
春 chūn 风 fēng 入 rù 池 chí 塘 táng , , 吹 chuī 解 jiě 坚 jiān 冰 bīng 冷 lěng 。 。
凌 líng 纹 wén 散 sàn 密 mì 致 zhì , , 波 bō 花 huā 漾 yàng 轻 qīng 影 yǐng 。 。
鱼 yú 负 fù 彼 bǐ 何 hé 知 zhī , , 狐 hú 听 tīng 此 cǐ 应 yīng 警 jǐng 。 。
拟 nǐ 将 jiāng 藏 cáng 锦 jǐn 柁 duò , , 未 wèi 许 xǔ 放 fàng 彩 cǎi 艇 tǐng 。 。
蝉 chán 翼 yì 乍 zhà 可 kě 方 fāng , , 虎 hǔ 步 bù 谁 shuí 能 néng 骋 chěng 。 。
独 dú 忆 yì 穆 mù 满 mǎn 言 yán , , 惕 tì 然 rán 发 fā 深 shēn 省 xǐng 。 。
春冰。清代。弘历。春风入池塘,吹解坚冰冷。 凌纹散密致,波花漾轻影。 鱼负彼何知,狐听此应警。 拟将藏锦柁,未许放彩艇。 蝉翼乍可方,虎步谁能骋。 独忆穆满言,惕然发深省。