老 lǎo 杏 xìng - - 弘 hóng 历 lì
老 lǎo 杏 xìng 芳 fāng 菲 fēi 歇 xiē , , 秃 tū 立 lì 虚 xū 堂 táng 襟 jīn 。 。
有 yǒu 怀 huái 不 bù 能 néng 语 yǔ , , 因 yīn 风 fēng 时 shí 作 zuò 吟 yín 。 。
百 bǎi 昌 chāng 答 dá 青 qīng 韶 sháo , , 竞 jìng 此 cǐ 荏 rěn 苒 rǎn 阴 yīn 。 。
亦 yì 开 kāi 四 sì 五 wǔ 花 huā , , 讵 jù 期 qī 觞 shāng 管 guǎn 寻 xún 。 。
佳 jiā 人 rén 立 lì 树 shù 旁 páng , , 不 bù 忍 rěn 摘 zhāi 而 ér 簪 zān 。 。
脉 mò 脉 mò 惟 wéi 自 zì 领 lǐng , , 孰 shú 识 shí 其 qí 中 zhōng 心 xīn 。 。
老杏。清代。弘历。老杏芳菲歇,秃立虚堂襟。 有怀不能语,因风时作吟。 百昌答青韶,竞此荏苒阴。 亦开四五花,讵期觞管寻。 佳人立树旁,不忍摘而簪。 脉脉惟自领,孰识其中心。