春 chūn 阴 yīn 六 liù 韵 yùn - - 弘 hóng 历 lì
霭 ǎi 霭 ǎi 凝 níng 青 qīng 气 qì , , 英 yīng 英 yīng 吐 tǔ 白 bái 云 yún 。 。
铺 pù 空 kōng 方 fāng 蕴 yùn 酿 niàng , , 作 zuò 势 shì 乍 zhà 霏 fēi 雰 fēn 。 。
膏 gào 泽 zé 月 yuè 过 guò 半 bàn , , 农 nóng 时 shí 春 chūn 未 wèi 分 fēn 。 。
蒸 zhēng 为 wèi 雨 yǔ 诚 chéng 好 hǎo , , 便 biàn 集 jí 霰 sǎn 应 yīng 欣 xīn 。 。
祗 zhī 此 cǐ 常 cháng 关 guān 切 qiè , , 其 qí 他 tā 非 fēi 所 suǒ 云 yún 。 。
寄 jì 言 yán 台 tái 上 shàng 者 zhě , , 莫 mò 浪 làng 诩 xǔ 氛 fēn 氲 yūn 。 。
春阴六韵。清代。弘历。霭霭凝青气,英英吐白云。 铺空方蕴酿,作势乍霏雰。 膏泽月过半,农时春未分。 蒸为雨诚好,便集霰应欣。 祗此常关切,其他非所云。 寄言台上者,莫浪诩氛氲。