青 qīng 峰 fēng 寺 sì 六 liù 韵 yùn - - 弘 hóng 历 lì
初 chū 地 dì 今 jīn 初 chū 到 dào , , 青 qīng 峰 fēng 最 zuì 上 shàng 峰 fēng 。 。
千 qiān 秋 qiū 金 jīn 相 xiàng 好 hǎo , , 一 yī 朵 duǒ 翠 cuì 芙 fú 蓉 róng 。 。
松 sōng 籁 lài 风 fēng 中 zhōng 静 jìng , , 莎 shā 茵 yīn 雨 yǔ 后 hòu 浓 nóng 。 。
福 fú 田 tián 非 fēi 所 suǒ 慕 mù , , 净 jìng 业 yè 偶 ǒu 相 xiāng 从 cóng 。 。
境 jìng 是 shì 琉 liú 璃 lí 界 jiè , , 僧 sēng 忘 wàng 洞 dòng 济 jì 宗 zōng 。 。
诗 shī 成 chéng 跋 bá 马 mǎ 去 qù , , 云 yún 外 wài 听 tīng 鸣 míng 钟 zhōng 。 。
青峰寺六韵。清代。弘历。初地今初到,青峰最上峰。 千秋金相好,一朵翠芙蓉。 松籁风中静,莎茵雨后浓。 福田非所慕,净业偶相从。 境是琉璃界,僧忘洞济宗。 诗成跋马去,云外听鸣钟。