出 chū 古 gǔ 北 běi 口 kǒu 其 qí 一 yī - - 弘 hóng 历 lì
浮 fú 翠 cuì 千 qiān 峦 luán 烘 hōng 晓 xiǎo 晴 qíng , , 观 guān 民 mín 按 àn 辔 pèi 出 chū 长 cháng 城 chéng 。 。
天 tiān 然 rán 龙 lóng 干 gàn 分 fēn 南 nán 北 běi , , 便 biàn 觉 jué 爽 shuǎng 风 fēng 拂 fú 面 miàn 迎 yíng 。 。
出古北口 其一。清代。弘历。浮翠千峦烘晓晴,观民按辔出长城。 天然龙干分南北,便觉爽风拂面迎。