高 gāo 楼 lóu 夜 yè 弹 dàn 筝 zhēng - - 常 cháng 建 jiàn
高 gāo 楼 lóu 百 bǎi 馀 yú 尺 chǐ , , 直 zhí 上 shàng 江 jiāng 水 shuǐ 平 píng 。 。
明 míng 月 yuè 照 zhào 人 rén 苦 kǔ , , 开 kāi 帘 lián 弹 dàn 玉 yù 筝 zhēng 。 。
山 shān 高 gāo 猿 yuán 狖 yòu 急 jí , , 天 tiān 静 jìng 鸿 hóng 雁 yàn 鸣 míng 。 。
曲 qǔ 度 dù 犹 yóu 未 wèi 终 zhōng , , 东 dōng 峰 fēng 霞 xiá 半 bàn 生 shēng 。 。
高楼夜弹筝。唐代。常建。高楼百馀尺,直上江水平。 明月照人苦,开帘弹玉筝。 山高猿狖急,天静鸿雁鸣。 曲度犹未终,东峰霞半生。