登 dēng 金 jīn 山 shān 寺 sì - - 张 zhāng 祜 hù
古 gǔ 今 jīn 斯 sī 岛 dǎo 绝 jué , , 南 nán 北 běi 大 dà 江 jiāng 分 fēn 。 。
水 shuǐ 阔 kuò 吞 tūn 沧 cāng 海 hǎi , , 亭 tíng 高 gāo 宿 sù 断 duàn 云 yún 。 。
返 fǎn 潮 cháo 千 qiān 涧 jiàn 落 luò , , 啼 tí 鸟 niǎo 半 bàn 空 kōng 闻 wén 。 。
皆 jiē 是 shì 登 dēng 临 lín 处 chù , , 归 guī 航 háng 酒 jiǔ 半 bàn 醺 xūn 。 。
登金山寺。唐代。张祜。古今斯岛绝,南北大江分。 水阔吞沧海,亭高宿断云。 返潮千涧落,啼鸟半空闻。 皆是登临处,归航酒半醺。