唐 táng 寅 yín 高 gāo 泉 quán 古 gǔ 树 shù 即 jí 用 yòng 其 qí 韵 yùn - - 弘 hóng 历 lì
松 sōng 根 gēn 流 liú 水 shuǐ 石 shí 间 jiān 淙 cóng , , 结 jié 宇 yǔ 安 ān 禅 chán 制 zhì 毒 dú 龙 lóng 。 。
分 fēn 付 fù 崖 yá 萝 luó 将 jiāng 涧 jiàn 荔 lì , , 因 yīn 风 fēng 尽 jǐn 扫 sǎo 俗 sú 人 rén 踪 zōng 。 。
唐寅高泉古树即用其韵。清代。弘历。松根流水石间淙,结宇安禅制毒龙。 分付崖萝将涧荔,因风尽扫俗人踪。