和 hé 魏 wèi 仆 pú 射 yè 还 huán 乡 xiāng - - 张 zhāng 说 shuō
富 fù 贵 guì 还 huán 乡 xiāng 国 guó , , 光 guāng 华 huá 满 mǎn 旧 jiù 林 lín 。 。
秋 qiū 风 fēng 树 shù 不 bù 静 jìng , , 君 jūn 子 zǐ 叹 tàn 何 hé 深 shēn 。 。
故 gù 老 lǎo 空 kōng 悬 xuán 剑 jiàn , , 邻 lín 交 jiāo 日 rì 散 sàn 金 jīn 。 。
众 zhòng 芳 fāng 摇 yáo 落 luò 尽 jǐn , , 独 dú 有 yǒu 岁 suì 寒 hán 心 xīn 。 。
和魏仆射还乡。唐代。张说。富贵还乡国,光华满旧林。 秋风树不静,君子叹何深。 故老空悬剑,邻交日散金。 众芳摇落尽,独有岁寒心。