觱 bì 发 fā 寒 hán 威 wēi 淡 dàn 远 yuǎn 空 kōng 两 liǎng 峰 fēng 谁 shuí 镂 lòu 玉 yù 西 xī 东 dōng 后 hòu 凋 diāo 颜 yán 色 sè 分 fēn 明 míng 在 zài 便 biàn 是 shì 当 dāng 年 nián 黄 huáng 绮 qǐ 翁 wēng 其 qí 三 sān - - 弘 hóng 历 lì
唐 táng 风 fēng 读 dú 罢 bà 岁 suì 云 yún 休 xiū , , 好 hǎo 乐 lè 无 wú 荒 huāng 共 gòng 酢 cù 酬 chóu 。 。
腊 là 鼓 gǔ 喧 xuān 鸣 míng 春 chūn 草 cǎo 发 fā , , 分 fēn 阴 yīn 谁 shuí 惜 xī 白 bái 驹 jū 流 liú 。 。
觱发寒威淡远空两峰谁镂玉西东后凋颜色分明在便是当年黄绮翁 其三。清代。弘历。唐风读罢岁云休,好乐无荒共酢酬。 腊鼓喧鸣春草发,分阴谁惜白驹流。