奉 fèng 和 hé 圣 shèng 制 zhì 春 chūn 日 rì 出 chū 苑 yuàn 应 yìng 制 zhì - - 张 zhāng 说 shuō
禁 jìn 林 lín 艳 yàn 裔 yì 发 fā 青 qīng 阳 yáng , , 春 chūn 望 wàng 逍 xiāo 遥 yáo 出 chū 画 huà 堂 táng 。 。
雨 yǔ 洗 xǐ 亭 tíng 皋 gāo 千 qiān 亩 mǔ 绿 lǜ , , 风 fēng 吹 chuī 梅 méi 李 lǐ 一 yī 园 yuán 香 xiāng 。 。
鹤 hè 飞 fēi 不 bù 去 qù 随 suí 青 qīng 管 guǎn , , 鱼 yú 跃 yuè 翻 fān 来 lái 入 rù 彩 cǎi 航 háng 。 。
睿 ruì 赏 shǎng 欢 huān 承 chéng 天 tiān 保 bǎo 定 dìng , , 遒 qiú 文 wén 更 gèng 睹 dǔ 日 rì 重 chóng 光 guāng 。 。
奉和圣制春日出苑应制。唐代。张说。禁林艳裔发青阳,春望逍遥出画堂。 雨洗亭皋千亩绿,风吹梅李一园香。 鹤飞不去随青管,鱼跃翻来入彩航。 睿赏欢承天保定,遒文更睹日重光。