题 tí 太 tài 虚 xū 室 shì - - 弘 hóng 历 lì
就 jiù 树 shù 为 wèi 斋 zhāi 倚 yǐ 碧 bì 峰 fēng , , 滃 wēng 然 rán 满 mǎn 院 yuàn 翠 cuì 阴 yīn 浓 nóng 。 。
坐 zuò 时 shí 颇 pō 觉 jué 胸 xiōng 中 zhōng 合 hé , , 游 yóu 处 chù 当 dāng 于 yú 道 dào 外 wài 逢 féng 。 。
琴 qín 荐 jiàn 墨 mò 壶 hú 都 dōu 帖 tiē 妥 tuǒ , , 天 tiān 光 guāng 水 shuǐ 态 tài 尽 jǐn 冲 chōng 容 róng 。 。
飞 fēi 来 lái 德 dé 寿 shòu 青 qīng 莲 lián 朵 duǒ , , 辞 cí 却 què 梅 méi 英 yīng 伴 bàn 老 lǎo 松 sōng 。 。
题太虚室。清代。弘历。就树为斋倚碧峰,滃然满院翠阴浓。 坐时颇觉胸中合,游处当于道外逢。 琴荐墨壶都帖妥,天光水态尽冲容。 飞来德寿青莲朵,辞却梅英伴老松。