仲 zhòng 冬 dōng 万 wàn 寿 shòu 山 shān 清 qīng 漪 yī 园 yuán 作 zuò - - 弘 hóng 历 lì
小 xiǎo 憩 qì 清 qīng 漪 yī 退 tuì 问 wèn 安 ān , , 飒 sà 然 rán 冬 dōng 景 jǐng 又 yòu 堪 kān 观 guān 。 。
山 shān 烘 hōng 日 rì 色 sè 淡 dàn 而 ér 暖 nuǎn , , 泉 quán 带 dài 冰 bīng 声 shēng 响 xiǎng 且 qiě 寒 hán 。 。
倚 yǐ 槛 kǎn 晷 guǐ 方 fāng 长 zhǎng 牖 yǒu 朗 lǎng , , 进 jìn 舟 zhōu 川 chuān 未 wèi 冻 dòng 波 bō 宽 kuān 。 。
往 wǎng 来 lái 都 dōu 为 wèi 祝 zhù 釐 lí 典 diǎn , , 一 yī 再 zài 钦 qīn 筹 chóu 意 yì 倍 bèi 欢 huān 。 。
仲冬万寿山清漪园作。清代。弘历。小憩清漪退问安,飒然冬景又堪观。 山烘日色淡而暖,泉带冰声响且寒。 倚槛晷方长牖朗,进舟川未冻波宽。 往来都为祝釐典,一再钦筹意倍欢。