香 xiāng 山 shān 闲 xián 咏 yǒng 其 qí 一 yī - - 弘 hóng 历 lì
绿 lǜ 滴 dī 烟 yān 鬟 huán 一 yí 带 dài 横 héng , , 云 yún 庄 zhuāng 容 róng 与 yǔ 趁 chèn 新 xīn 晴 qíng 。 。
恰 qià 从 cóng 山 shān 里 lǐ 迎 yíng 秋 qiū 色 sè , , 便 biàn 向 xiàng 溪 xī 边 biān 听 tīng 籁 lài 声 shēng 。 。
栖 qī 柏 bǎi 鹤 hè 闲 xián 弹 dàn 梵 fàn 唱 chàng , , 漂 piào 花 huā 泉 quán 满 mǎn 沸 fèi 瓶 píng 笙 shēng 。 。
拈 niān 毫 háo 觅 mì 句 jù 浑 hún 难 nán 得 de , , 却 què 为 wèi 忘 wàng 言 yán 静 jìng 趣 qù 生 shēng 。 。
香山闲咏 其一。清代。弘历。绿滴烟鬟一带横,云庄容与趁新晴。 恰从山里迎秋色,便向溪边听籁声。 栖柏鹤闲弹梵唱,漂花泉满沸瓶笙。 拈毫觅句浑难得,却为忘言静趣生。