哭 kū 丘 qiū 长 zhǎng 史 shǐ - - 张 zhāng 籍 jí
曾 céng 是 shì 先 xiān 皇 huáng 殿 diàn 上 shàng 臣 chén , , 丹 dān 砂 shā 久 jiǔ 服 fú 不 bù 成 chéng 真 zhēn 。 。
常 cháng 骑 qí 马 mǎ 在 zài 嘶 sī 空 kōng 枥 lì , , 自 zì 作 zuò 书 shū 留 liú 别 bié 故 gù 人 rén 。 。
诗 shī 句 jù 遍 biàn 传 chuán 天 tiān 下 xià 口 kǒu , , 朝 cháo 衣 yī 偏 piān 送 sòng 地 dì 中 zhōng 身 shēn 。 。
最 zuì 悲 bēi 昨 zuó 日 rì 同 tóng 游 yóu 处 chù , , 看 kàn 却 què 春 chūn 风 fēng 树 shù 树 shù 新 xīn 。 。
哭丘长史。唐代。张籍。曾是先皇殿上臣,丹砂久服不成真。 常骑马在嘶空枥,自作书留别故人。 诗句遍传天下口,朝衣偏送地中身。 最悲昨日同游处,看却春风树树新。