秋 qiū 日 rì 奉 fèng 皇 huáng 太 tài 后 hòu 幸 xìng 南 nán 苑 yuàn 射 shè 猎 liè - - 弘 hóng 历 lì
轻 qīng 舆 yú 飒 sà 爽 shuǎng 恰 qià 相 xiāng 宜 yí , , 巡 xún 幸 xìng 常 cháng 承 chéng 色 sè 笑 xiào 慈 cí 。 。
最 zuì 是 shì 高 gāo 秋 qiū 应 yīng 射 shè 猎 liè , , 果 guǒ 然 rán 佳 jiā 景 jǐng 副 fù 吟 yín 诗 shī 。 。
草 cǎo 垂 chuí 新 xīn 白 bái 露 lù 中 zhōng 穗 suì , , 树 shù 带 dài 馀 yú 青 qīng 烟 yān 外 wài 枝 zhī 。 。
少 shào 小 xiǎo 经 jīng 行 xíng 今 jīn 壮 zhuàng 大 dà , , 寒 hán 原 yuán 依 yī 旧 jiù 昔 xī 年 nián 时 shí 。 。
秋日奉皇太后幸南苑射猎。清代。弘历。轻舆飒爽恰相宜,巡幸常承色笑慈。 最是高秋应射猎,果然佳景副吟诗。 草垂新白露中穗,树带馀青烟外枝。 少小经行今壮大,寒原依旧昔年时。