大 dà 风 fēng 寒 hán 微 wēi 晴 qíng - - 方 fāng 回 huí
穷 qióng 旅 lǚ 宽 kuān 愁 chóu 思 sī , , 严 yán 寒 hán 作 zuò 淡 dàn 晴 qíng 。 。
终 zhōng 须 xū 开 kāi 日 rì 色 sè , , 何 hé 可 kě 欠 qiàn 风 fēng 声 shēng 。 。
地 dì 白 bái 犹 yóu 含 hán 冻 dòng , , 天 tiān 青 qīng 渐 jiàn 放 fàng 明 míng 。 。
吴 wú 门 mén 稍 shāo 和 hé 暖 nuǎn , , 应 yīng 有 yǒu 故 gù 人 rén 迎 yíng 。 。
大风寒微晴。元代。方回。穷旅宽愁思,严寒作淡晴。 终须开日色,何可欠风声。 地白犹含冻,天青渐放明。 吴门稍和暖,应有故人迎。