秋 qiū 日 rì 即 jí 目 mù 用 yòng 唐 táng 太 tài 宗 zōng 爽 shuǎng 气 qì 澄 chéng 兰 lán 沼 zhǎo 诗 shī 八 bā 句 jù 为 wèi 题 tí 各 gè 赋 fù 一 yī 首 shǒu 其 qí 六 liù 云 yún 垂 chuí 点 diǎn 缀 zhuì 阴 yīn - - 弘 hóng 历 lì
金 jīn ? gāng 刚 zhì 秩 xù 序 yù , , 玉 yè 叶 qiǎo 巧 chuí 垂 yīn 阴 。 。
晃 huǎng 日 rì 浑 hún 如 rú 幻 huàn , , 牵 qiān 风 fēng 似 shì 不 bù 禁 jīn 。 。
虚 xū 明 míng 观 guān 聚 jù 散 sàn , , 天 tiān 地 dì 效 xiào 浮 fú 沉 chén 。 。
不 bù 必 bì 登 dēng 台 tái 望 wàng , , 聊 liáo 成 chéng 点 diǎn 笔 bǐ 吟 yín 。 。
秋日即目用唐太宗爽气澄兰沼诗八句为题各赋一首 其六 云垂点缀阴。清代。弘历。金?刚秩序,玉叶巧垂阴。 晃日浑如幻,牵风似不禁。 虚明观聚散,天地效浮沉。 不必登台望,聊成点笔吟。