甲 jiǎ 申 shēn 春 chūn 谒 yè 陵 líng 回 huí 銮 luán 路 lù 经 jīng 盘 pán 山 shān 有 yǒu 僧 sēng 智 zhì 朴 pǔ 呈 chéng 接 jiē 驾 jià 诗 shī 即 jí 用 yòng 原 yuán 韵 yùn 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 玄 xuán 烨 yè
廿 niàn 载 zài 常 cháng 轻 qīng 步 bù , , 年 nián 华 huá 去 qù 莫 mò 从 cóng 。 。
古 gǔ 松 sōng 分 fēn 远 yuǎn 近 jìn , , 老 lǎo 衲 nà 自 zì 舂 chōng 容 róng 。 。
问 wèn 及 jí 当 dāng 时 shí 景 jǐng , , 犹 yóu 疑 yí 隔 gé 岭 lǐng 重 zhòng 。 。
山 shān 高 gāo 劳 láo 脚 jiǎo 力 lì , , 来 lái 往 wǎng 遍 biàn 云 yún 峰 fēng 。 。
甲申春谒陵回銮路经盘山有僧智朴呈接驾诗即用原韵二首 其一。清代。玄烨。廿载常轻步,年华去莫从。 古松分远近,老衲自舂容。 问及当时景,犹疑隔岭重。 山高劳脚力,来往遍云峰。