和 hé 丁 dīng 雪 xuě 亭 tíng 菊 jú 花 huā 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 安 ān 全 quán
东 dōng 篱 lí 菊 jú 绽 zhàn 暗 àn 飞 fēi 香 xiāng , , 游 yóu 目 mù 浑 hún 忘 wàng 径 jìng 就 jiù 荒 huāng 。 。
好 hǎo 洁 jié 自 zì 成 chéng 真 zhēn 隐 yǐn 逸 yì , , 遭 zāo 时 shí 何 hé 暇 xiá 计 jì 炎 yán 凉 liáng 。 。
幽 yōu 辉 huī 独 dú 耀 yào 三 sān 秋 qiū 月 yuè , , 冷 lěng 艳 yàn 常 cháng 融 róng 五 wǔ 夜 yè 霜 shuāng 。 。
风 fēng 雨 yǔ 满 mǎn 城 chéng 情 qíng 莫 mò 遣 qiǎn , , 赖 lài 渠 qú 相 xiāng 对 duì 过 guò 重 chóng 阳 yáng 。 。
和丁雪亭菊花二首 其一。清代。安全。东篱菊绽暗飞香,游目浑忘径就荒。 好洁自成真隐逸,遭时何暇计炎凉。 幽辉独耀三秋月,冷艳常融五夜霜。 风雨满城情莫遣,赖渠相对过重阳。