登 dēng 华 huá 岩 yán 阁 gé - - 朱 zhū 克 kè 敏 mǐn
杰 jié 阁 gé 凭 píng 临 lín 霄 xiāo 汉 hàn 间 jiān , , 四 sì 围 wéi 松 sōng 桧 guì 锁 suǒ 禅 chán 关 guān 。 。
频 pín 年 nián 入 rù 户 hù 只 zhǐ 容 róng 月 yuè , , 无 wú 处 chǔ 开 kāi 窗 chuāng 不 bú 是 shì 山 shān 。 。
久 jiǔ 住 zhù 故 gù 应 yīng 销 xiāo 世 shì 虑 lǜ , , 暂 zàn 登 dēng 亦 yì 觉 jué 净 jìng 尘 chén 颜 yán 。 。
飘 piāo 然 rán 便 biàn 拟 nǐ 从 cóng 僧 sēng 隐 yǐn , , 一 yī 卷 juàn 楞 lèng 严 yán 任 rèn 鬓 bìn 斑 bān 。 。
登华岩阁。清代。朱克敏。杰阁凭临霄汉间,四围松桧锁禅关。 频年入户只容月,无处开窗不是山。 久住故应销世虑,暂登亦觉净尘颜。 飘然便拟从僧隐,一卷楞严任鬓斑。