秋 qiū 日 rì 口 kǒu 占 zhàn - - 朱 zhū 晓 xiǎo 琴 qín
桐 tóng 飘 piāo 叶 yè 落 luò 满 mǎn 苔 tái 基 jī , , 引 yǐn 得 de 秋 qiū 花 huā 饶 ráo 竹 zhú 篱 lí 。 。
最 zuì 恨 hèn 寒 hán 蛩 qióng 吟 yín 不 bù 绝 jué , , 愁 chóu 人 rén 更 gèng 锁 suǒ 一 yī 重 zhòng 眉 méi 。 。
秋日口占。清代。朱晓琴。桐飘叶落满苔基,引得秋花饶竹篱。 最恨寒蛩吟不绝,愁人更锁一重眉。