秋 qiū 柳 liǔ 和 hé 王 wáng 新 xīn 城 chéng 韵 yùn 四 sì 首 shǒu 其 qí 四 sì - - 朱 zhū 晓 xiǎo 琴 qín
认 rèn 得 de 依 yī 依 yī 倍 bèi 觉 jué 怜 lián , , 寒 hán 光 guāng 寂 jì 寞 mò 锁 suǒ 朝 cháo 烟 yān 。 。
有 yǒu 怀 huái 南 nán 浦 pǔ 枝 zhī 谁 shuí 赠 zèng , , 为 wèi 恨 hèn 西 xī 风 fēng 雨 yǔ 正 zhèng 绵 mián 。 。
倦 juàn 意 yì 慵 yōng 心 xīn 怜 lián 此 cǐ 日 rì , , 柔 róu 情 qíng 弱 ruò 态 tài 想 xiǎng 当 dāng 年 nián 。 。
一 yī 声 shēng 羌 qiāng 笛 dí 高 gāo 楼 lóu 月 yuè , , 仍 réng 送 sòng 行 xíng 人 rén 曲 qū 岸 àn 边 biān 。 。
秋柳和王新城韵四首 其四。清代。朱晓琴。认得依依倍觉怜,寒光寂寞锁朝烟。 有怀南浦枝谁赠,为恨西风雨正绵。 倦意慵心怜此日,柔情弱态想当年。 一声羌笛高楼月,仍送行人曲岸边。