和 hé 陶 táo 饮 yǐn 酒 jiǔ 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 吴 wú 就 jiù 中 zhōng
春 chūn 光 guāng 艳 yàn 桃 táo 李 lǐ , , 流 liú 眄 miǎn 发 fā 娇 jiāo 姿 zī 。 。
畴 chóu 愿 yuàn 陟 zhì 冬 dōng 岭 lǐng , , 秀 xiù 擢 zhuó 孤 gū 松 sōng 枝 zhī 。 。
松 sōng 枝 zhī 秀 xiù 在 zài 骨 gǔ , , 外 wài 见 jiàn 本 běn 无 wú 奇 qí 。 。
闇 àn 然 rán 而 ér 日 rì 章 zhāng , , 凭 píng 依 yī 所 suǒ 自 zì 为 wèi 。 。
顾 gù 此 cǐ 苍 cāng 髯 rán 叟 sǒu , , 长 cháng 才 cái 安 ān 可 kě 羁 jī 。 。
和陶饮酒二首 其二。清代。吴就中。春光艳桃李,流眄发娇姿。 畴愿陟冬岭,秀擢孤松枝。 松枝秀在骨,外见本无奇。 闇然而日章,凭依所自为。 顾此苍髯叟,长才安可羁。