下 xià 龙 lóng 岭 lǐng 憩 qì 石 shí 门 mén 听 tīng 霁 jì 峰 fēng 吹 chuī 笛 dí - - 李 lǐ 雍 yōng 来 lái
鳌 áo 背 bèi 摘 zhāi 芙 fú 蓉 róng , , 翻 fān 身 shēn 落 luò 翠 cuì 浓 nóng 。 。
豪 háo 情 qíng 携 xié 铁 tiě 笛 dí , , 吹 chuī 响 xiǎng 石 shí 门 mén 松 sōng 。 。
草 cǎo 长 zhǎng 荒 huāng 樵 qiáo 径 jìng , , 云 yún 归 guī 敛 liǎn 夕 xī 容 róng 。 。
曲 qū 终 zhōng 空 kōng 万 wàn 籁 lài , , 暝 míng 色 sè 遍 biàn 诸 zhū 峰 fēng 。 。
下龙岭憩石门听霁峰吹笛。清代。李雍来。鳌背摘芙蓉,翻身落翠浓。 豪情携铁笛,吹响石门松。 草长荒樵径,云归敛夕容。 曲终空万籁,暝色遍诸峰。