重 zhòng 至 zhì 忍 rěn 草 cǎo 庵 ān - - 李 lǐ 雍 yōng 来 lái
旧 jiù 境 jìng 依 yī 稀 xī 云 yún 不 bù 开 kāi , , 泉 quán 流 liú 断 duàn 续 xù 路 lù 迂 yū 回 huí 。 。
杖 zhàng 头 tóu 碧 bì 曳 yè 岚 lán 光 guāng 去 qù , , 鸦 yā 背 bèi 黄 huáng 翻 fān 夕 xī 照 zhào 来 lái 。 。
万 wàn 木 mù 寒 hán 声 shēng 生 shēng 绝 jué 壑 hè , , 十 shí 年 nián 离 lí 绪 xù 怅 chàng 登 dēng 台 tái 。 。
禅 chán 林 lín 留 liú 宿 sù 今 jīn 谁 shuí 在 zài , , 我 wǒ 复 fù 寻 xún 吟 yín 破 pò 石 shí 苔 tái 。 。
重至忍草庵。清代。李雍来。旧境依稀云不开,泉流断续路迂回。 杖头碧曳岚光去,鸦背黄翻夕照来。 万木寒声生绝壑,十年离绪怅登台。 禅林留宿今谁在,我复寻吟破石苔。