泊 pō 芜 wú 湖 hú 关 guān - - 李 lǐ 实 shí
津 jīn 吏 lì 遥 yáo 迎 yíng 客 kè 子 zi 船 chuán , , 舣 yǐ 舟 zhōu 亭 tíng 下 xià 晚 wǎn 晴 qíng 天 tiān 。 。
斜 xié 阳 yáng 未 wèi 落 luò 先 xiān 浮 fú 月 yuè , , 远 yuǎn 水 shuǐ 初 chū 平 píng 欲 yù 化 huà 烟 yān 。 。
江 jiāng 路 lù 每 měi 怀 huái 青 qīng 草 cǎo 过 guò , , 旅 lǚ 情 qíng 长 zhǎng 向 xiàng 白 bái 云 yún 悬 xuán 。 。
夜 yè 寒 hán 更 gèng 柝 tuò 声 shēng 声 shēng 起 qǐ , , 听 tīng 到 dào 关 guān 情 qíng 一 yī 黯 àn 然 rán 。 。
泊芜湖关。清代。李实。津吏遥迎客子船,舣舟亭下晚晴天。 斜阳未落先浮月,远水初平欲化烟。 江路每怀青草过,旅情长向白云悬。 夜寒更柝声声起,听到关情一黯然。