重 chóng 阳 yáng 日 rì 次 cì 荆 jīng 南 nán 路 lù 经 jīng 武 wǔ 宁 níng 驿 yì - - 崔 cuī 橹 lǔ
茱 zhū 萸 yú 冷 lěng 吹 chuī 溪 xī 口 kǒu 香 xiāng , , 菊 jú 花 huā 倒 dào 绕 rào 山 shān 脚 jiǎo 黄 huáng 。 。
家 jiā 山 shān 去 qù 此 cǐ 强 qiáng 百 bǎi 里 lǐ , , 弟 dì 妹 mèi 待 dài 我 wǒ 醉 zuì 重 chóng 阳 yáng 。 。
风 fēng 健 jiàn 旱 hàn 鸿 hóng 高 gāo 晓 xiǎo 景 jǐng , , 露 lù 清 qīng 圆 yuán 碧 bì 照 zhào 秋 qiū 光 guāng 。 。
莫 mò 看 kàn 时 shí 节 jié 年 nián 年 nián 好 hǎo , , 暗 àn 送 sòng 搔 sāo 头 tóu 逐 zhú 手 shǒu 霜 shuāng 。 。
重阳日次荆南路经武宁驿。唐代。崔橹。茱萸冷吹溪口香,菊花倒绕山脚黄。 家山去此强百里,弟妹待我醉重阳。 风健旱鸿高晓景,露清圆碧照秋光。 莫看时节年年好,暗送搔头逐手霜。