人 rén 日 rì 登 dēng 燕 yàn 子 zi 矶 jī 有 yǒu 感 gǎn - - 沈 shěn 衍 yǎn 庆 qìng
江 jiāng 流 liú 一 yī 派 pài 束 shù 金 jīn 门 mén , , 燕 yàn 子 zi 飞 fēi 来 lái 势 shì 欲 yù 吞 tūn 。 。
日 rì 落 luò 空 kōng 庭 tíng 衔 xián 远 yuǎn 霭 ǎi , , 潮 cháo 来 lái 古 gǔ 岸 àn 啮 niè 残 cán 痕 hén 。 。
翠 cuì 华 huá 想 xiǎng 象 xiàng 丰 fēng 碑 bēi 冷 lěng , , 绀 gàn 宇 yǔ 荒 huāng 凉 liáng 老 lǎo 柏 bǎi 存 cún 。 。
怅 chàng 触 chù 无 wú 边 biān 风 fēng 木 mù 感 gǎn , , 不 bù 吟 yín 归 guī 雁 yàn 总 zǒng 伤 shāng 魂 hún 。 。
人日登燕子矶有感。清代。沈衍庆。江流一派束金门,燕子飞来势欲吞。 日落空庭衔远霭,潮来古岸啮残痕。 翠华想象丰碑冷,绀宇荒凉老柏存。 怅触无边风木感,不吟归雁总伤魂。