苏 sū 侍 shì 郎 láng 紫 zǐ 薇 wēi 庭 tíng 各 gè 赋 fù 一 yī 物 wù 得 dé 芍 sháo 药 yào - - 张 zhāng 九 jiǔ 龄 líng
仙 xiān 禁 jìn 生 shēng 红 hóng 药 yào , , 微 wēi 芳 fāng 不 bù 自 zì 持 chí 。 。
幸 xìng 因 yīn 清 qīng 切 qiē 地 dì , , 还 hái 遇 yù 艳 yàn 阳 yáng 时 shí 。 。
名 míng 见 jiàn 桐 tóng 君 jūn 箓 lù , , 香 xiāng 闻 wén 郑 zhèng 国 guó 诗 shī 。 。
孤 gū 根 gēn 若 ruò 可 kě 用 yòng , , 非 fēi 直 zhí 爱 ài 华 huá 滋 zī 。 。
苏侍郎紫薇庭各赋一物得芍药。唐代。张九龄。仙禁生红药,微芳不自持。 幸因清切地,还遇艳阳时。 名见桐君箓,香闻郑国诗。 孤根若可用,非直爱华滋。