游 yóu 常 cháng 泰 tài 寺 sì - - 侯 hóu 文 wén 灯 dēng
红 hóng 树 shù 发 fā 秋 qiū 吟 yín , , 乘 chéng 闲 xián 爱 ài 远 yuǎn 寻 xún 。 。
泉 quán 声 shēng 寒 hán 漱 shù 石 shí , , 香 xiāng 气 qì 夜 yè 归 guī 林 lín 。 。
古 gǔ 屋 wū 青 qīng 萝 luó 挂 guà , , 残 cán 碑 bēi 碧 bì 藓 xiǎn 侵 qīn 。 。
低 dī 回 huí 不 bù 能 néng 去 qù , , 徒 tú 抱 bào 住 zhù 山 shān 心 xīn 。 。
游常泰寺。清代。侯文灯。红树发秋吟,乘闲爱远寻。 泉声寒漱石,香气夜归林。 古屋青萝挂,残碑碧藓侵。 低回不能去,徒抱住山心。