庭 tíng 梅 méi 咏 yǒng - - 张 zhāng 九 jiǔ 龄 líng
芳 fāng 意 yì 何 hé 能 néng 早 zǎo , , 孤 gū 荣 róng 亦 yì 自 zì 危 wēi 。 。
更 gèng 怜 lián 花 huā 蒂 dì 弱 ruò , , 不 bù 受 shòu 岁 suì 寒 hán 移 yí 。 。
朝 cháo 雪 xuě 那 nà 相 xiāng 妒 dù , , 阴 yīn 风 fēng 已 yǐ 屡 lǚ 吹 chuī 。 。
馨 xīn 香 xiāng 虽 suī 尚 shàng 尔 ěr , , 飘 piāo 荡 dàng 复 fù 谁 shéi 知 zhī 。 。
庭梅咏。唐代。张九龄。芳意何能早,孤荣亦自危。 更怜花蒂弱,不受岁寒移。 朝雪那相妒,阴风已屡吹。 馨香虽尚尔,飘荡复谁知。