登 dēng 文 wén 昌 chāng 阁 gé 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 时 shí 惟 wéi 中 zhōng
文 wén 光 guāng 高 gāo 楼 lóu 斗 dòu 垣 yuán 低 dī , , 一 yī 曲 qǔ 河 hé 声 shēng 数 shù 转 zhuǎn 堤 dī 。 。
得 dé 失 shī 寸 cùn 心 xīn 安 ān 遇 yù 合 hé , , 升 shēng 沉 chén 咫 zhǐ 尺 chǐ 隔 gé 云 yún 泥 ní 。 。
苍 cāng 烟 yān 远 yuǎn 树 shù 通 tōng 燕 yān 赵 zhào , , 古 gǔ 驿 yì 斜 xié 阳 yáng 近 jìn 鲁 lǔ 齐 qí 。 。
好 hǎo 藉 jí 瓣 bàn 香 xiāng 皈 guī 帝 dì 座 zuò , , 来 lái 追 zhuī 往 wǎng 谏 jiàn 此 cǐ 丹 dān 梯 tī 。 。
登文昌阁二首 其一。清代。时惟中。文光高楼斗垣低,一曲河声数转堤。 得失寸心安遇合,升沉咫尺隔云泥。 苍烟远树通燕赵,古驿斜阳近鲁齐。 好藉瓣香皈帝座,来追往谏此丹梯。