晓 xiǎo 起 qǐ 放 fàng 棹 zhào 湖 hú 中 zhōng 观 guān 荷 hé - - 秦 qín 玉 yù 海 hǎi
坡 pō 仙 xiān 堤 dī 畔 pàn 放 fàng 轻 qīng 篷 péng , , 十 shí 里 lǐ 莲 lián 歌 gē 唱 chàng 晓 xiǎo 风 fēng 。 。
云 yún 镜 jìng 乍 zhà 磨 mó 花 huā 潋 liàn 滟 yàn , , 露 lù 珠 zhū 细 xì 泻 xiè 叶 yè 玲 líng 珑 lóng 。 。
香 xiāng 光 guāng 波 bō 影 yǐng 亭 tíng 亭 tíng 出 chū , , 霞 xiá 壁 bì 云 yún 墙 qiáng 曲 qū 曲 qū 通 tōng 。 。
不 bù 信 xìn 浣 huàn 纱 shā 人 rén 竟 jìng 杳 yǎo , , 靓 jìng 妆 zhuāng 犹 yóu 似 shì 苎 zhù 萝 luó 红 hóng 。 。
晓起放棹湖中观荷。清代。秦玉海。坡仙堤畔放轻篷,十里莲歌唱晓风。 云镜乍磨花潋滟,露珠细泻叶玲珑。 香光波影亭亭出,霞壁云墙曲曲通。 不信浣纱人竟杳,靓妆犹似苎萝红。