旅 lǚ 店 diàn 题 tí 壁 bì 四 sì 首 shǒu 其 qí 四 sì - - 华 huá 蘅 héng 芳 fāng
历 lì 尽 jìn 青 qīng 山 shān 怨 yuàn 路 lù 遥 yáo , , 带 dài 围 wéi 渐 jiàn 减 jiǎn 旧 jiù 时 shí 腰 yāo 。 。
南 nán 方 fāng 香 xiāng 草 cǎo 徒 tú 惆 chóu 怅 chàng , , 北 běi 地 dì 花 huā 枝 zhī 更 gèng 寂 jì 寥 liáo 。 。
此 cǐ 去 qù 亭 tíng 旗 qí 休 xiū 画 huà 壁 bì , , 从 cóng 来 lái 司 sī 马 mǎ 惯 guàn 题 tí 桥 qiáo 。 。
夜 yè 阑 lán 不 bù 作 zuò 还 huán 乡 xiāng 梦 mèng , , 起 qǐ 剔 tī 残 cán 灯 dēng 续 xù 解 jiě 嘲 cháo 。 。
旅店题壁四首 其四。清代。华蘅芳。历尽青山怨路遥,带围渐减旧时腰。 南方香草徒惆怅,北地花枝更寂寥。 此去亭旗休画壁,从来司马惯题桥。 夜阑不作还乡梦,起剔残灯续解嘲。