滕 téng 王 wáng 阁 gé 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 通 tōng 复 fù
秋 qiū 色 sè 苍 cāng 茫 máng 归 guī 雁 yàn 急 jí , , 客 kè 心 xīn 摇 yáo 落 luò 大 dà 江 jiāng 横 héng 。 。
断 duàn 碑 bēi 无 wú 复 fù 三 sān 唐 táng 物 wù , , 曲 qū 槛 kǎn 多 duō 屯 tún 百 bǎi 粤 yuè 兵 bīng 。 。
衰 shuāi 草 cǎo 衡 héng 门 mén 高 gāo 士 shì 里 lǐ , , 西 xī 山 shān 返 fǎn 照 zhào 落 luò 霞 xiá 城 chéng 。 。
思 sī 乡 xiāng 易 yì 作 zuò 登 dēng 临 lín 赋 fù , , 急 jí 浪 làng 长 cháng 风 fēng 日 rì 夜 yè 鸣 míng 。 。
滕王阁二首 其二。清代。通复。秋色苍茫归雁急,客心摇落大江横。 断碑无复三唐物,曲槛多屯百粤兵。 衰草衡门高士里,西山返照落霞城。 思乡易作登临赋,急浪长风日夜鸣。